Cách đây rất lâu, Sâu là loài sinh vật hiền lành, vô hại. Nó sống dưới lòng đất và là người bạn thân thiết nhất của Cây.
Sâu đất sống đời sống khiêm tốn, nó sống trong cái hang chật nhất, vừa đủ gói gọn thân nó. Nó ăn ít nhất, di chuyển xa nhất cũng chỉ là bò quanh gốc cây tìm đớp những con bọ mạt bé tí ngơ ngáo chuyên cắn phá Cây. Ngoài ra, Sâu đất còn giúp cho đất trồng trở nên tơi xốp, giúp Cây hấp thụ dinh dưỡng tốt nhất để Cây phát triển ngày càng khoẻ mạnh.
Bù lại, Cây trả ơn cho Sâu đất bằng cách khi Cây đậu được những quả chín ngon nhất. Cây đều dành phần cho Sâu đất đầu tiên. Cứ thế Cây và Sâu đất sống bên cạnh hỗ trợ và yêu thương lẫn nhau, tình cảm rất sâu đậm, khắn khít.
- "Thưa bọ chúa. Chúng ta phải tìm cách chia rẽ tình cảm của Sâu đất và Cây. Nếu không giống loài ta sẽ sớm phải tuyệt chủng."
Bọ chúa nghe vậy bèn hỏi lại:
- "Ta cũng muốn lắm, nhưng bằng cách nào đây???"
Con bọ mạt bèn nói:
- "Hãy làm theo kế sách của tôi, đảm bảo thành công!!!"
Nói xong nó ghé tai Bọ Chúa thì thầm... Nghe xong Bọ chúa bèn gật gù cười to khoái chí, lập tức cho lũ con bọ khác làm theo.
Sau đó, lũ bọ mạt tìm ổ của Sâu đất vừa mới đẻ trứng và cắn phá hết những trứng Sâu non. Còn lũ Bọ xít, Bọ hung được phân công tha lại ổ những nhánh cây khô to. Chúng dàn cảnh để Sâu đất hiểu lầm rằng: "vì bị nhánh Cây to rơi xuống trúng nên ổ trứng sâu non mới bị vỡ tan nát."
Khi Sâu đất lại ổ thăm con, phát hiện tất cả các con nó đều bị chết hết. Nó điên cuồng gào thét giận dữ, đau đớn tột cùng. Thấy nhánh cây to trong ổ, nhưng Sâu đất vẫn không tin rằng chính Cây đã làm điều đó. Sau đó Sâu đất bò ra khỏi ổ, nó muốn tìm xem còn có ai chứng kiến sự việc này hay không. Ngay lúc đó, có một con kiến bước tới. Sâu đất bèn bò đến hỏi thăm kiến. Kiến đáp:
Rừng đứng trước nguy cơ sắp bị huỷ diệt. Lũ chim muông tan tác, nháo nhác bay hỗn loạn tứ tán khắp nơi vì đói khát bởi mất nguồn thức ăn từ quả rừng, lại sắp không còn nơi làm tổ, không còn chốn nương thân.
Trước tình hình trên, cả bầy Chim họp lại hội bàn tìm cách giúp đỡ Cây. Chim đầu đàn phân công nhiệm vụ cho lũ chim con bay đi khắp khu rừng tìm diệt lũ Sâu Bọ để cứu Cây. Nhưng lúc này lũ Sâu Bọ đã gần như phủ kín hết khu rừng. Khi hay Chim Sâu bay đến, chúng tìm cách lẫn trốn vào thân Cây, gốc Cây, hoặc chui rúc hết xuống đất. Do đó bầy Chim Sâu dù đã cố gắng hết sức cũng chỉ có thể tiêu diệt được một số lượng rất ít Sâu Bọ. Mọi nỗ lực dường như trở thành bất lực, vì sức sống của cả rừng Cây giờ chỉ còn thoi thóp, dự đoán nếu tiếp tục bị lũ Sâu Bọ cắn phá theo đà này thì chỉ sau 3 ngày nữa tất cả Cây trong khu rừng đều sẽ bị chết hết.
Trước tình hình nguy cấp đó, Chim đầu đàn ra lệnh cho lũ chim con, bay đi khắp khu rừng kể hết sự tình cho tất cả muôn thú biết được tình trạng nguy cấp, có thể đe doạ đến tính mạng của muôn loài nếu chẳng may Cây rừng chết đi, và thông báo triệu tập cuộc họp muôn thú để cùng nhau tìm cách ứng phó, cứu nguy cho khu rừng. Tin này nhanh chóng lan truyền cả khu rừng và đến tai Kiến.
Mệnh lệnh được truyền ra, hầu hết sâu con nghe theo hiệu lệnh lập tức trở về gặp Sâu đất chúa. Lũ bọ đồng thời cũng bắt được thông tin, lập mưu tìm cách chia rẽ, chúng bay khắp nơi bảo với những con sâu con khác rằng:
Chỉ một số ít những con Sâu non khác vẫn bị bọn Bọ lừa gạt nên vẫn tiếp tục đi đục khoét phá hoại Cây.
Sâu phá hoại Cây bằng cách ăn lá và thân cây vừa chát lại vừa đắng, lại bị muôn loài ghét bỏ, tìm đủ mọi cách tiêu diệt. Trong khi đó Bướm bằng cả tấm lòng, mong muốn có thể chuộc lại lỗi lầm của mình: "Bướm ra sức bay đi khắp nơi giúp Cây thụ phấn, thì nhận được mật hoa thơm ngon của Cây dành tặng cho nó, lại được muôn loài hết mực quý mến."
Sâu đất sống đời sống khiêm tốn, nó sống trong cái hang chật nhất, vừa đủ gói gọn thân nó. Nó ăn ít nhất, di chuyển xa nhất cũng chỉ là bò quanh gốc cây tìm đớp những con bọ mạt bé tí ngơ ngáo chuyên cắn phá Cây. Ngoài ra, Sâu đất còn giúp cho đất trồng trở nên tơi xốp, giúp Cây hấp thụ dinh dưỡng tốt nhất để Cây phát triển ngày càng khoẻ mạnh.
Bù lại, Cây trả ơn cho Sâu đất bằng cách khi Cây đậu được những quả chín ngon nhất. Cây đều dành phần cho Sâu đất đầu tiên. Cứ thế Cây và Sâu đất sống bên cạnh hỗ trợ và yêu thương lẫn nhau, tình cảm rất sâu đậm, khắn khít.
TRUYỆN CỔ TÍCH: SÂU HOÁ BƯỚM
Bởi Cây quá khoẻ mạnh khiến lũ bọ không thể cắn phá nổi. Lũ bọ mạt không có thức ăn, chúng vừa đói, vừa bị Sâu đất giết hại ngày càng nhiều hơn. Trong lúc những con Bọ đang bị đe doạ tới mức khủng hoảng, sắp bị tuyệt chủng thì một con bọ mạt đến gặp Bọ Chúa hiến kế, nó nói:- "Thưa bọ chúa. Chúng ta phải tìm cách chia rẽ tình cảm của Sâu đất và Cây. Nếu không giống loài ta sẽ sớm phải tuyệt chủng."
Bọ chúa nghe vậy bèn hỏi lại:
- "Ta cũng muốn lắm, nhưng bằng cách nào đây???"
Con bọ mạt bèn nói:
- "Hãy làm theo kế sách của tôi, đảm bảo thành công!!!"
Nói xong nó ghé tai Bọ Chúa thì thầm... Nghe xong Bọ chúa bèn gật gù cười to khoái chí, lập tức cho lũ con bọ khác làm theo.
Sau đó, lũ bọ mạt tìm ổ của Sâu đất vừa mới đẻ trứng và cắn phá hết những trứng Sâu non. Còn lũ Bọ xít, Bọ hung được phân công tha lại ổ những nhánh cây khô to. Chúng dàn cảnh để Sâu đất hiểu lầm rằng: "vì bị nhánh Cây to rơi xuống trúng nên ổ trứng sâu non mới bị vỡ tan nát."
Khi Sâu đất lại ổ thăm con, phát hiện tất cả các con nó đều bị chết hết. Nó điên cuồng gào thét giận dữ, đau đớn tột cùng. Thấy nhánh cây to trong ổ, nhưng Sâu đất vẫn không tin rằng chính Cây đã làm điều đó. Sau đó Sâu đất bò ra khỏi ổ, nó muốn tìm xem còn có ai chứng kiến sự việc này hay không. Ngay lúc đó, có một con kiến bước tới. Sâu đất bèn bò đến hỏi thăm kiến. Kiến đáp:
- "Chính mắt tôi đã thấy nhánh cây kia rơi xuống ổ trứng của con Chị."
Sâu đất nghe kiến nói xong, trời đất như đảo điên, quay cuồng. Trong lòng nó phẫn uất cực độ, Sâu đất nghiến chặt răng, quyết phải trả thù Cây.Kể từ lúc đó, Sâu đất xem Cây là kẻ thù không đội trời chung. Những mầm Cây non vừa mới nảy mầm chưa kịp trồi lên khỏi đất, đã bị Sâu đất cắn nát đứt lìa thân cây. Sâu đất còn cho con cháu nó chui lên khỏi mặt đất, bò lên cắn phá đục khoét thân cây và ra sức ăn lá để những Cây to không thể phát triển được.
Những con bọ thấy thế lấy làm hả hê lắm. Chúng hợp tác cùng Sâu tàn phá, đục khoét, cắn phá thân Cây đến mức cả rừng Cây suy kiệt. Cây bị Sâu cắn phá trụi hết lá, sự sống của cả rừng Cây giờ như ngàn cân treo sợi tóc.Rừng đứng trước nguy cơ sắp bị huỷ diệt. Lũ chim muông tan tác, nháo nhác bay hỗn loạn tứ tán khắp nơi vì đói khát bởi mất nguồn thức ăn từ quả rừng, lại sắp không còn nơi làm tổ, không còn chốn nương thân.
Trước tình hình trên, cả bầy Chim họp lại hội bàn tìm cách giúp đỡ Cây. Chim đầu đàn phân công nhiệm vụ cho lũ chim con bay đi khắp khu rừng tìm diệt lũ Sâu Bọ để cứu Cây. Nhưng lúc này lũ Sâu Bọ đã gần như phủ kín hết khu rừng. Khi hay Chim Sâu bay đến, chúng tìm cách lẫn trốn vào thân Cây, gốc Cây, hoặc chui rúc hết xuống đất. Do đó bầy Chim Sâu dù đã cố gắng hết sức cũng chỉ có thể tiêu diệt được một số lượng rất ít Sâu Bọ. Mọi nỗ lực dường như trở thành bất lực, vì sức sống của cả rừng Cây giờ chỉ còn thoi thóp, dự đoán nếu tiếp tục bị lũ Sâu Bọ cắn phá theo đà này thì chỉ sau 3 ngày nữa tất cả Cây trong khu rừng đều sẽ bị chết hết.
Trước tình hình nguy cấp đó, Chim đầu đàn ra lệnh cho lũ chim con, bay đi khắp khu rừng kể hết sự tình cho tất cả muôn thú biết được tình trạng nguy cấp, có thể đe doạ đến tính mạng của muôn loài nếu chẳng may Cây rừng chết đi, và thông báo triệu tập cuộc họp muôn thú để cùng nhau tìm cách ứng phó, cứu nguy cho khu rừng. Tin này nhanh chóng lan truyền cả khu rừng và đến tai Kiến.
Nghe Chim Sâu phân tích, Kiến hiểu ra được sự nguy hại của việc một khi Cây chết, rừng sẽ bị huỷ diệt, muôn thú từ đó bị diệt vong, thì loài Kiến bọn chúng cũng không thể nào sống sót được. Kiến bèn tức tốc chạy đến hang Sâu đất chúa.
Khi đến nơi, gặp được Sâu đất chúa, Kiến liền quỳ xuống nói:- "Thưa chị Sâu đất, tôi đã có lỗi với chị. Trước đây tôi bị lũ Bọ uy hiếp và đe doạ tới tính mạng, buộc tôi phải nói dối với chị rằng cái chết của những đứa con chị là do Cây hại. Nhưng sự thật không phải như vậy, người giết con chị chính là lũ Bọ kia. Chính chúng đã âm mưu để đổ hết tội cho Cây, để chị hợp sức với chúng tàn phá sự sống của Cây."
Sâu đất nghe Kiến nói xong, lập tức ra lệnh phải ngưng ngay hành động cắn phá Cây lại và triệu tập tất cả sâu con quay trở về ổ.Mệnh lệnh được truyền ra, hầu hết sâu con nghe theo hiệu lệnh lập tức trở về gặp Sâu đất chúa. Lũ bọ đồng thời cũng bắt được thông tin, lập mưu tìm cách chia rẽ, chúng bay khắp nơi bảo với những con sâu con khác rằng:
- "Đây là kế sách của bọn Chim Sâu đánh lừa chúng ta! Không nên tin lời chúng! Không nên tin lời chúng."
Một số sâu non lại tin vào lời nói láo của lũ Bọ, nên vẫn tiếp tục cắn phá hại Cây. Nhưng đó chỉ là số ít, không đủ làm nguy hại đến sự sống của Cây nữa. Cộng thêm được sự giúp đỡ, bảo vệ từ muôn thú và chim muông, Cây dần phục hồi lại sức sống.Sâu đất chúa vô cùng ăn năn, hối hận, không còn mặt mũi gặp Cây. Nó ra lệnh cho lũ sâu con bọc kín người nó lại bằng một cái kén... ngày đêm nó tuyệt thực nhịn ăn nhịn uống, xám hối một mình chỉ muốn tìm cái chết để tạ tội với Cây. Lũ sâu con thấy kén bất động trong nhiều ngày liền, tưởng rằng Sâu chúa đã chết, bọn chúng ngày đêm khóc thương vô hạn. Vài ngày sau đó, khi lũ sâu con đang khiêng cái kén chuẩn bị đem đi an táng, thì cái kén bỗng nhiên chuyển mình động đậy, một lát sau kén bị vỡ ra, lũ sâu con mừng rỡ chạy lại. Nhưng lúc này không thấy Sâu chúa đâu nữa, chỉ thấy bước ra từ trong kén một con vật rất đẹp, màu sắc sặc sỡ và có hai cánh to. Sâu chúa giờ đã biến thành con BƯƠM BƯỚM xinh đẹp.
Những con sâu con bèn học theo Sâu Chúa và cũng đều hoá thành những con BƯỚM lộng lẫy đủ mọi màu sắc.Chỉ một số ít những con Sâu non khác vẫn bị bọn Bọ lừa gạt nên vẫn tiếp tục đi đục khoét phá hoại Cây.
***Bài học từ chính thiên nhiên, từ tạo hoá rất nhân bản đó chính là: "Sâu hại vẫn có thể biến thành Bươm Bướm xinh đẹp & có ích" (nhưng không phải tất cả các loài Sâu đều hoá Bướm được)
Một con Sâu, có thể phá hoại cắn phá 100 cây. Nhưng khi Sâu hoá thành Bướm, Bướm lại có thể giúp hàng ngàn, hàng vạn Cây khác thụ phấn, đậu trái để bù lại tội lỗi, những sai lầm trong quá khứ của nó.Sâu phá hoại Cây bằng cách ăn lá và thân cây vừa chát lại vừa đắng, lại bị muôn loài ghét bỏ, tìm đủ mọi cách tiêu diệt. Trong khi đó Bướm bằng cả tấm lòng, mong muốn có thể chuộc lại lỗi lầm của mình: "Bướm ra sức bay đi khắp nơi giúp Cây thụ phấn, thì nhận được mật hoa thơm ngon của Cây dành tặng cho nó, lại được muôn loài hết mực quý mến."
Chỉ cần sớm biết quay đầu, biết nhận ra lỗi lầm của bản thân và biết thành tâm ăn năn chuộc lỗi. Sẽ có con đường tốt đẹp hơn để đi.
Thiên Hương