Kể lại Câu Chuyện Tấm Cám Ngắn Gọn
Truyện “Tấm Cám” kể về nhân vật chính là Tấm. Tấm là cô gái tốt bụng, chăm chỉ và xinh đẹp. Vì bố mất sớm, Tấm sống cạnh dì ghẻ và Cám là đứa con riêng của mụ. Cám thì xấu xí, lười biếng, xấu nết do được mụ dì ghẻ nuông chìu suốt ngày Cám chỉ lo chơi chẳng chịu làm gì cả. Còn Tấm thì bị sự ghẻ lạnh cay độc từ mụ dì ghẻ và Cám.
Một hôm, dì ghẻ đưa cho Tấm và Cám một chiếc giỏ, sai đi bắt tép và hứa ai bắt nhiều hơn sẽ được thưởng một chiếc yếm đào. Tấm chăm chỉ, chẳng mấy chốc mà giỏ đã đầy. Cám cả buổi chỉ mải rong chơi nên chẳng bắt được con nào. Do Cám đã âm mưu từ trước, Cám lừa Tấm lội xuống ao gội đầu tóc, sau đó trút hết tôm tép sang giỏ của mình rồi chạy về nhận thưởng chiếc yếm đào.
Khi Tấm lên bờ thì phát hiện chỉ còn chiếc giỏ không, Tấm tủi thân khóc nức nở. Thấy tình cảnh đó, Bụt liền hiện lên dặn dò Tấm tìm kĩ xem trong giỏ còn sót lại gì không. Tấm liền nhìn vào giỏ thì thấy có con cá bống vẫn còn sót lại trong cái giỏ. Bụt căn dặn Tấm hãy mang con cá bống về nuôi. Nghe lời Bụt, Tấm liền đem cá bống về nuôi, ngày ngày đều đặn cho bống ăn, nói chuyện với bống.
Mụ dì ghẻ và Cám biết được liền lừa Tấm đi chăn trâu đồng xa để bắt bống lên giết ăn thịt. Đến chiều tối, khi Tấm quay trở về tìm mãi không thấy cá bống đâu, thấy xương cá còn sót lại, biết có chuyện chẳng lành Tấm ngồi khóc nức nở. Nghe tiếng khóc, Bụt lại hiện lên nói với Tấm rằng hãy lấy nắm xương cá bống còn sót lại bỏ vào bốn chiếc lọ, chôn vào bốn chân giường.
Ít lâu sau, đến ngày hội làng, mụ dì ghẻ xấu xí cùng với Cám sắm sửa áo quần đẹp để đi chơi hội. Mụ và Cám bày mưu tính kế tìm cách không cho Tấm dự hội bằng cách lấy thóc và gạo trộn lẫn với nhau, rồi bắt Tấm nhặt thóc ra thóc, gạo ra gạo rồi mới được đi xem hội. Tấm không biết làm thế nào chỉ ngồi khóc.
Bụt hiện lên sai chim sẻ nhặt thóc giúp và bảo Tấm đào bốn chiếc lọ ở chân giường lên. Bốn chiếc lọ biến thành quần áo và đôi giày đẹp giúp Tấm kịp đi hội.
Trên đường đi, Tấm lỡ đánh rơi một chiếc giày xuống nước. Khi nhà vua đi ngang qua nhặt được chiếc giày. Vua truyền lệnh: hễ người nào ướm giày vừa chân thì sẽ được làm vợ vua. Mọi người nghe tin, liền lần lượt kéo đến thử giày rất đông, nhưng không ai vừa. Chỉ có Tấm đi vừa chiếc giày và trở thành vợ nhà vua.
Đến ngày giỗ cha, nàng xin về làm mâm cỗ cúng. Mụ dì ghẻ vốn đã ghen tị từ lâu, nay nhân dịp này bèn lập mưu giết Tấm để đưa Cám vào thay. Mụ sai trèo lên hái cau, còn ở bên dưới bèn cùng Cám chặt cây cau để hại chết Tấm. Sau lần ấy, Cám vào tiến cung.
Còn Tấm sau khi qua đời hóa thành chim vàng anh bay đến cung vua. Vua ngày ngày say mê vàng anh khiến cám ghen tức. Nhân dịp nọ, Cám giết chết vàng anh và vứt lông ra sau vườn.
Từ chỗ lông ấy lại mọc lên một cây xoan đào. Một hôm nọ, khi Vua đi ngang qua thấy cây xoan đào toả bóng mát liền sai lính mắc võng ở đấy, mỗi ngày đều đến nằm nghĩ trưa. Cám thấy vậy cũng sinh lòng đố kỵ, liền sai chặt cây xoan đào làm khung cửi lấy cớ để dệt áo cho vua. Khi dệt vải, nghe thấy tiếng kêu của khung cửu giống tiếng Tấm, Cám hoảng sợ liền đốt khung cửi đem tro đổ ra ngoài cung. Từ chỗ đó lại mọc lên một cây thị, lớn lên, cả cây lại chỉ có một quả thị duy nhất.
Một ngày nọ, có bà lão tốt bụng đi qua trông thấy quả thị liền bảo: “Thị ơi, thị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ngửi chứ bà không ăn”. Vừa dứt lời, quả thị rụng ngay vào bị bà lão. Từ ngày có quả thị trong nhà, bà lão thấy nhà cửa sạch sẽ, tươm tất lạ thường. Bà quyết tâm tìm ra nguyên nhân và phát hiện ra Tấm. Sau đó bà ôm chằm lấy Tấm và nhận Tấm làm con gái của bà. Hai người mừng rỡ, sống nương tựa, đùm bọc cho nhau.
Hôm nọ, nhà vua đi ngang qua, thấy hàng nước liền ghé vào nghỉ ngơi. Vua nhìn thấy miếng trầu têm cánh phượng liền ngạc nhiên hỏi bà lão: “Trầu này ai têm?”. Bà lão nói rằng trầu do con gái mình têm và gọi Tấm ra. Nhà Vua nhận ra vợ mình thì vô cùng mừng rõ liền rước Tấm với bà lão vào cung chăm sóc phụng dưỡng chu đáo.
Cám thấy Tấm trở về, càng xinh đẹp hơn xưa đem lòng ganh ghét, nhưng cũng rất tò mò. Cám liền hỏi Tấm cách để xinh hơn, trắng hơn.. rồi làm theo và chết. Mụ dì ghẻ sau đó cũng uất ức lên mà chết theo Cám.
Từ đó Tấm có được cuộc sống tốt đẹp, vui tươi ở bên người thương.